Vietnamnet - Khác với bầu Đức (ông Đoàn
Nguyên Đức, Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai), hay bầu Hiển (ông Đỗ
Quang Hiển, Chủ tịch Ngân hàng SHB và Tập đoàn T&T), bầu Kiên không
làm chủ tịch một tập đoàn nào.
Việc điều hành các doanh nghiệp tư
nhân trong nước và liên doanh không phải là mục tiêu của bầu Kiên. Xu
hướng đầu tư của ông cho thấy ông thích nắm cổ phần lớn trong ngân hàng
và doanh nghiệp hơn là ngồi ghế lãnh đạo.
Nói chính xác, bầu Kiên
là dạng nhà đầu tư thầm lặng phục vụ bản thân và một số cổ đông lớn có
tiềm lực tài chính, có thể can thiệp vào các doanh nghiệp khi cần thiết
để doanh nghiệp đó làm ăn tốt hơn. Tại các thị trường phát triển trên
thế giới, đó là một nghề. Tuy vậy, nghề này đòi hỏi nhà đầu tư phải hội
đủ nhiều yếu tố như tầm vóc và tầm nhìn, năng lực tài chính, kiến thức
và uy tín.
Từng học Đại học Kỹ thuật Quân sự thuộc Bộ Quốc phòng,
sau đó sang Hungary học Trường Kỹ thuật Quân sự Zalkamate (từ năm
1981-1985), ông Kiên tham gia sáng lập ACB vào năm 1994 cùng với các cổ
đông khác. Từ năm 1994-2008, ông Kiên đảm nhiệm cương vị Phó Chủ tịch
Hội đồng Quản trị ACB. Theo thông tin của giới ngân hàng, cho tới trước
khi từ bỏ chức vụ thành viên Hội đồng Quản trị ACB vào năm 2008, ông
Kiên và vợ là bà Đặng Ngọc Lan đã cùng các thành viên gia đình nắm giữ
khoảng 10% cổ phần của ACB. Trong đó, riêng ông được cho là sở hữu 3,75%
cổ phần.
Giá trị tài sản tính theo số cổ phiếu ACB ông Kiên nắm
giữ năm 2011 vào khoảng 759,6 tỉ đồng (đứng thứ 14 trong top 100 nhà đầu
tư giàu nhất trên sàn chứng khoán), trong khi năm 2010 là gần 805,9 tỉ
đồng.
Ngoài số cổ phiếu đang nắm giữ tại Ngân hàng ACB, ông Kiên
còn nắm giữ cổ phiếu của một số ngân hàng khác. Nhà đầu tư này được cho
là cổ đông lớn nhất, chi phối 2 ngân hàng Kiên Long và Đại Á. Việc ông
Kiên sở hữu cổ phần tại 2 ngân hàng nhỏ này có thể cấu trúc qua Ngân
hàng ACB hoặc một số cá nhân, tổ chức được ủy thác. Ngoài Kiên Long, Đại
Á, có tin cho biết bầu Kiên còn sở hữu cổ phần của Ngân hàng Việt Nam
Thương Tín (VietBank), Ngân hàng Xuất nhập khẩu Việt Nam (Eximbank),
Ngân hàng Thương mại Cổ phần Sài Gòn Thương Tín (Sacombank).
Trong
lễ tổng kết của VFF, ông cho biết mình là “cổ đông chính của Eximbank”.
Ông cũng tuân thủ quy định, theo đó mỗi ông bầu chỉ được phép sở hữu
một đội bóng tại một giải đấu, thông qua một phát ngôn khác: sẽ bán cổ
phần tại Ngân hàng Kiên Long bởi câu lạc bộ bóng đá Kiên Long Bank Kiên
Giang được lên chơi ở giải vô địch quốc gia, còn Ngân hàng Kiên Long lại
là nhà tài trợ chính cho đội bóng. Thậm chí, lại xuất hiện tin đồn
trong giới đầu tư rằng bầu Kiên là nhân vật chính đã đứng ra dàn xếp
việc một số cổ đông nước ngoài lẫn trong nước mua được hơn 45% cổ phần
của Ngân hàng Sacombank.
Về khả năng lãnh đạo, thông tin về công
việc điều hành của doanh nhân này càng mù mờ hơn. Mặc dù ông Kiên có cổ
phần trong các ngân hàng, từng tham gia Hội đồng Quản trị Công ty Liên
doanh dầu nhờn Caltex (Mỹ), Công ty Liên doanh KFC Việt Nam, rồi có chân
trong Hội đồng Quản trị Công ty Cổ phần Dịch vụ Du lịch Chợ Lớn và Công
ty Cổ phần Du lịch Thiên Minh, chưa có thông tin nào cho thấy ông là
nhà quản trị doanh nghiệp trực tiếp. Thậm chí, với thương vụ đình đám
đầu năm 2011 khi Thiên Minh bỏ ra 45 triệu USD, trong đó Tổ chức Tài
chính Quốc tế (IFC) rót khoảng 12 triệu USD, để mua lại chuỗi resort
Victoria, thì cũng không ai nhắc đến vai trò lãnh đạo của ông.
Một
chuyên gia tư vấn chiến lược doanh nghiệp (giấu tên) cũng lắc đầu trước
đặt câu hỏi này. Tuy nhiên, theo vị chuyên gia này, bất chấp khả năng
lãnh đạo vẫn là dấu hỏi lớn, rõ ràng kỹ năng đánh giá cơ hội và khả năng
thay đổi (kể cả một hệ thống lớn và rất phức tạp như VFF) của bầu Kiên
cho thấy ông là một doanh nhân có nhiều phẩm chất và xảo thuật.
Đằng
sau doanh nhân này còn nhiều câu hỏi khác, như cách hành xử ở ông hay
khả năng điều hành doanh nghiệp, nhưng không thể phủ nhận thuật lãnh đạo
của nhà đầu tư thầm lặng này được biểu hiện khá rõ thông qua sự nể
trọng và e dè của các nhà lãnh đạo khác dành cho ông.
Ông Kiên ít
khi thất bại một khi đã theo đuổi một mục tiêu nào đó. Hoặc những thất
bại của ông thường bị vầng hào quang thành công của ông che khuất. Tuy
nhiên, đây chính là điểm yếu của bầu Kiên. Quá tự tin có thể dẫn đến
thất bại, ví dụ như những rắc rối hiện nay trong cuộc chiến bản quyền
với Công ty Cổ phần Viễn thông và Truyền thông An Viên. Bầu Kiên đã quá
vội vàng và chủ quan, nhất là ngay sau khi nắm ghế Phó Chủ tịch VPF, cho
nên sẽ có khả năng thất bại trong vụ việc này.
Nếu điều này xảy
ra, lần đầu tiên chúng ta sẽ có dịp thẩm định một cách chính xác năng
lực điều hành của ông Nguyễn Đức Kiên, bất chấp lớp màn bí mật ông đã
phủ lên nghiệp kinh doanh của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét